"Sẽ nhớ mãi khi mai ta về, lòng như mây trắng giữa trời ấu thơ
Những ánh mắt trao nhau tha thiết gợi về ký ức mùa hè đã qua"
Mùa hè năm 2005, mấy đứa con gái lớp tớ đã cặm cụi chép cho nhau những dòng này, hát cho nhau nghe, cùng vui, cùng buồn, cùng lắng lo trước những thay đổi rồi sẽ ùa tới trước ngưỡng cửa cuộc đời.
Không biết các lớp khác thế nào, chứ 12 năm đèn sách của lớp tớ kết thúc bằng 1 đại hội thổ lộ, toàn những mối tình trái ngang kiểu "hồi đó tau thích mi nhưng mi thích con đó". Ấy là một ngày tương đối sướt mướt mà trong lòng đứa nào cũng nghĩ sẽ khắc cốt ghi tâm
Chớp mắt 1 cái đã 20 năm, những "khắc cốt ghi tâm" năm xưa tự dưng hoá thành trẻ trâu, ngốc xít
Cuộc đời có nhiều thứ phải bận tâm và nặng nhọc hơn nhiều chuyện crush thích người khác, chuyện ngày mai có bị gọi lên kiểm tra bài cũ hay không.
Có những mối tình đã mở ra rồi khép lại, có những mơ ước vẫn dở dang.
Nhưng cấp 3 mãi là khoảng trời trong trẻo, dịu dàng nhất mà tớ có. Là miền kí ức mà mỗi khi nhớ lại vẫn như nghe thấy tiếng trống ngực đập rộn ràng vì chạm mặt crush ở hành lang, vẫn xôn xao, háo hức như ngày đầu nhận lớp.
Những năm vừa rồi, thấy fb ngập tràn hình ảnh họp khoá của người này người kia, tớ hay đùa với các bạn cùng lớp là "chắc tau mua bằng chứ có thấy họp cái lớp nào đâu :))"
Thực ra năm nào A8 bọn tớ cũng họp lớp, năm nào "trộm vía" cũng vui dù ít hay nhiều. Nhưng tớ thấy chưa đủ
Tớ muốn được ngồi cùng các bạn khoá mình trên sân trường đầy nắng, muốn ríu rít thăm hỏi những người đã lâu không gặp mặt, vừa lạ lại vừa quen, muốn được trò chuyện với thầy cô, chia sẻ những điều năm xưa không dám chia sẻ
Đời người có được mấy lần 20 năm đâu. Nên là thu xếp về nhé ai mà chả muốn về "xem dung nhan đó bây giờ ra sao" dù đã có biết bao dung nhan khác lướt qua cuộc đời
.
(Tác giả Hà Phương)
-------------
Bài thơ: TAO SẼ VỀ HỌP LỚP