“Nếu đã quyết tâm làm một chuyện gì đó, đừng vội vàng công bố ra, cũng đừng làm lớn chuyện, cứ như vậy im lặng thực hiện. Bởi vì đó chỉ là chuyện của bạn, người khác không rõ hoàn cảnh của bạn, cũng không thể giúp bạn thực hiện giấc mơ. Ngàn vạn lần đừng vì hư vinh mà mang ra khoe khoang. Cũng đừng vì một câu đánh giá của người khác mà buông bỏ giấc mơ của chính mình. Thật ra trạng thái tốt nhất là kiên trì với giấc mơ của chính mình, nghe một chút lời khuyên của người đi trước, sai lầm ít một chút. Còn việc có đáng giá hay không, thời gian là câu trả lời tốt nhất.”
Chẳng có lúc nào là quá muộn để thực hiện một ước mơ, chỉ là khi đã trưởng thành rồi, “hãy cứ ước mơ” thôi chứ đừng “hãy cứ dại khờ”.
Thực ra chẳng có một cơ sở nào để đánh giá ước mơ của mỗi người là hoang đường hay thực tế, vì vậy nếu có đề ra một mục tiêu thật lớn, thật vĩ đại thì cũng chẳng cần phải “bủn xỉn” mong ước để làm gì.
Đã ước mơ thì không cần khiêm tốn, nhưng thái độ để bước đi trên con đường thực hiện ước mơ ấy thì khiêm tốn ham học hỏi một chút vẫn hơn.
Quyết tâm là của riêng bạn, người khác chẳng thể quyết tâm hộ mình, cho nên đừng sợ rằng nếu không bố cáo cho toàn dân thiên hạ biết rằng bạn nhất định sẽ thi IELTS, nhất định sẽ tiết kiệm được 100 triệu vào cuối năm, hay nhất định sẽ trở thành beauty blogger, thì quyết tâm sẽ bị chìm vào quên lãng.
Im lặng thực hiện cũng không nhất thiết là phải khư khư chinh phục mong ước trong bí mật của riêng mình. Tâm sự, sẻ chia với một vài người thôi, người không thể giúp bạn những vẫn động viên bạn khi gặp khó khăn, người đã có kinh nghiệm máu xương để bạn bớt trầy trật trên chặng đường chông gai phía trước.
Hãy cứ kiên trì đi đã, một quãng đời sở hữu được một ước mơ để theo đuổi đã là hạnh phúc lắm rồi. Miễn là mục tiêu phấn đấu của bạn không phải là thứ vi phạm pháp luật, thì có thành hay bại, mọi nỗ lực đều sẽ bồi đắp sự cứng cỏi của tâm hồn mình.